CÒN THƯƠNG CÒN NHỚ

    0
    1116

    CÒN THƯƠNG CÒN NHỚ

    Còn thương còn nhớ

    Em cuộn tròn rét buốt trong tay
    Ghìm nỗi nhớ qua từng con dốc nhỏ
    Đường vắng lạnh một mình trong mưa gió
    Điếu thuốc tàn nỗi nhớ cũng ùa theo

    Thành phố mù sương xa khuất chân đèo
    Sương mù tan tan kỷ niệm
    Mai em về xin gửi lại niềm lưu luyến
    Bất chợt một lần ta đã gặp nhau

    Giả sử như…Dalat không ở miền cao
    Thì giá rét không bao giờ vây phủ
    Giả sử như .. không chút tình tri ngộ
    Thì chẳng bao giờ anh tiễn đưa em!!!

    Mai về rồi, xa thành phố mù sương
    Xa con dốc phủ hương thông đêm vắng
    Giả sử như…
    Một đêm nào
    Bên tách café đắng ấm
    Có gợn lòng… nhớ đến em không? Dalat ơi! Gió rét tận cõi lòng.

    ✍ PHAN NGỌC THƯỜNG ĐOAN

    Còn thương còn nhớ
    Còn thương còn nhớ
    Còn thương còn nhớ
    Còn thương còn nhớ